Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010

Khoảng khắc mãi mãi

Trong đời có những khoảng khắc trở thành bất tử, có những kỷ niệm không bao giờ phai, có những câu nói luôn còn trong ký ức.
Lúc còn bé nhớ mãi lúc chắn hòn sỏi ném vào chỉ bằng 1 cái que, khả năng định vị không gian thiên bẩm thật, :d. Khi làm nhà còn biết nạt thợ khi họ lười, hay thế không biết.
Vài năm sau thì càm đầu dùng roi tự tạo gây sự tùm lum, mến bạn H đến nỗi học theo cả cách viết vở ghi chung, biết thủ sẵn đồ để chống bắt nạt, trượt vỏ lạc cùng Thế. Cũng côn đồ thật.
Lên cấp hai thành số 1 về lý, hóa, tiếng anh. Giỏi thế không biết. Lại còn mối tình với Anh Lê - cây toán, thêm danh hiệu nguyên tản. Cấp 2 vui thật.
Cấp 3 lại thành quán quân lịch sử với kỹ thuật - không biết đâu mà lần nhỉ. Còn chuyên Q.A nữa chứ, cái này mà mình khôn hơn thì hay rồi. Cùng với khoảng khắc vô lê đá cầu không thể hoành tráng hơn - món này sở trường khỏi bàn. Đi thi hs giỏi môn tin học - nghề sau này nữa chứ. Chuyện ghi sổ đầu bài và sự phát triển chiều cao bất thường. Một thời gian thật đẹp.
Đại học lại chứng kiến lần xé trộm tem, lấy cây cảnh và tai nạn giao thông bất đắc dĩ.
Ôi cuộc đời.

Thứ Ba, 14 tháng 12, 2010

24 câu status “kinh dị” trên blog

1. Mẹ tớ bảo không được “dại trai”, chị tớ bảo phải giả vờ “dại trai”, người yêu tớ bảo đừng nghe lời ai hết!

2. Nếu bạn đọc được dòng status này, điều đó có nghĩa bạn biết chữ.

3. Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản.

4. Nếu ai không biết chữ thì hãy viết đơn xin trợ giúp xóa mù chữ ngay.

5. Ai đừng một dạ hai lòng. Đừng chê chân ngắn đừng khen chân dài. Chân dài là của đại gia. Đùi to chân ngắn mới là vợ anh.

6. Quyết tâm làm lại từ đầu nhưng không biết từ đầu là từ đâu?

7. Sống trong đời sống cần có một tấm... bằng đại học.

8. Xưa “Hảo hán làm, hảo hán chịu”. Nay “Hảo hán làm, hảo hán chuồn”.

9. Nếu muốn trả thù một ai đó hãy gửi cho hắn một người đàn bà đẹp. Nhưng nếu ai đó cho bạn một người đàn bà xấu cũng không chắc là hắn yêu quí bạn.

10. Trẻ em thật là đáng yêu, nhưng quá trình tạo ra chúng mới là đáng kể.

11. Ở đâu có áp bức, ở đó có đấu tranh. Shop nào có hàng mới, ở đó có đàn bà sành điệu.

12. Đồng tiền không tự nhiên sinh ra, cũng không tự nhiên mất đi mà chỉ chạy từ túi người này sang túi người khác.

13. Liệt nữ không lấy hai chồng, trung thần không thờ hai chúa, quân tử vào mạng không dùng hai nick!

14. Nam vô tửu như kỳ vô phong, kỳ vô phong sao vô phòng vẫn phất?!!

15. Đại trượng phu sống phải giữ lấy tam luân: Thứ nhất không được để cho vợ giận, thứ hai không được để cho con khinh, thứ ba không được để cho gia đình hắt hủi.

16. Trăm năm bia đá cũng mòn, ngàn năm “bia mực” vẫn còn... thơm thơm!

17. Kinh nghiệm cho các cặp vợ chồng: Bệnh nào thuốc nấy, con quấy không được... để đèn!

18. Nói đến đàn ông là nói đến sức mạnh cơ bắp, nói đến đàn bà là nói đến sức mạnh cơ thể. Cơ thể mạnh hơn cơ bắp, đàn bà mạnh hơn đàn ông.

19. Có những phút làm nên lịch sử, có những người sinh ra do một phút... sai lầm!

20. Những cái hôn vụng trộm bao giờ cũng ngọt ngào nhất và bao giờ cũng tiềm ẩn những... cái tát nảy đom đóm mắt nhất!

21. Nếu không có mặt trời, phụ nữ, và rượu, có lẽ kho tàng thơ văn của nhân loại chắc chỉ đủ ghi lên một đĩa CD 650Mb.

22. Bất vụ lợi trong tình bạn, không lạm dụng tình cảm nhân viên, không la lối với vợ con, không dung tha những thằng lừa gạt, không lạnh nhạt với những cô thích mình...

23. Người quân tử không nói hai lời, vậy đã trót nói hai lời thì nói luôn lời thứ ba nữa để vẫn giữ được đạo của người quân tử!!!

24. Không phải tất cả phụ nữ đều đẹp, và không phải người đẹp nào cũng là phụ nữ!

1. Lúc mình ngủ thì “nó” khỏe, lúc mình khỏe thì “nó” ngủ!

2. Nhà sạch thì mát, bát sạch hao cơm.

3. Ăn trông nồi, ngồi trông người bên cạnh.

4. Có tiền mua đô cũng được.

5. Mật ngọt ắt có pha nhiều đường.

6. Có công mài sắt có ngày nên xà beng.

7. Bọn này đúng là càng lớn càng… nhiều tuổi.

8. Sự học là biển cả, ai không biết bơi thì lặn.

9. Móng tay nhọn có kìm bấm móng tay.

10. Im lặng là vàng. Nếu bạn im lặng nhiều quá sẽ bị cướp đấy!

11. Đôi khi ta cần im lặng để họ lắng nghe ta.

12. Đừng bịt miệng người đang mở mắt cho ta!

13. Khi nhúng mũi vào việc người khác thì rất dễ bị ngộp thở.

14. Ruồi có thể đậu lên hổ chứ hổ không thể đậu lên ruồi.

15. Gây khó khăn thì bao giờ cũng là việc dễ nhất.

16. Không thể nào mua được sức khoẻ nhưng vẫn phải trả tiền vì nó.

17. Tự do đi kèm trách nhiệm. Vì thế nhiều người sợ được tự do.

18. Họ sẽ nói gì về bạn nếu bạn không biết cách tự nói về mình?!

19. Đôi chân dài là bộ mặt của mỹ nhân.

20. Tôi cưỡng lại được trước mọi thứ, trừ những cám dỗ.

21. Cái cười thành thực nhất là cười ruồi.

22. Thà để họ cười ta hơn là để họ khóc ta.

23. Người khôn ăn nói nửa...

24. Ta thà sống vinh còn hơn chết nhục.

lấy anh đi nhà a không thiếu gì hết chỉ có... thiếu nợ thôi

con nhà tông không giống ông cũng giống bố

Chó cắn áo rách, áo lành chó cũng cắn cho rách

Con ơi, 2 giờ sáng rồi đấy, dậy rửa mặt rồi uống thuốc ngủ đi con.

Dậu đổ bìm leo, nhà đổ thì teo.

Gần mực thì đen gần đèn thì……cháy

Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010

Cờ vua với cuộc đời

Tôi không thích sự khuôn khổ, ràng buộc. Vì vậy tôi chọn cờ vua chứ không phải cờ tướng để đam mê. Với cờ tướng có những cái hay nhưng âu là khuôn phép quá nên thôi.
Nếu nhìn một cách tổng quan thì cuộc đời chính là một ván cờ lớn, trong đó người quyết định mọi nước đi chính là chính mình (có thể ví như là Vua).
Để quyết định đúng đắn càn nhiều yếu tố (hoàn cảnh, tỉnh táo, tính toán, ....), nhưng trước hết cần phải biết tổng quan về thực lực mỗi quân cờ.
Đầu tiên là Tốt - quân cờ yếu nhất trong bàn cờ, nhưng trong phạm vi xung quanh 1 ô nó rất mạnh, và kỳ diệu hơn nếu nó được phong cấp. Với số lượng đông đảo, khi liên kết bảo vệ nhau thì Tốt là bức tường chắn cực kỳ hữu hiệu (trừ Mã). Tốt chính là át chủ bài trong thế cờ tàn. Tuy nhiên, việc kiểm soát xa bàn thì Tốt bó tay toàn tập, đó là nhược điểm sống còn của Tốt.
Tiếp bàn đến Xe và Tượng, điểm chung là kiểm soát trong phạm vi rộng (theo đường ngang hoặc chéo) rất tốt, tấn công và uy hiếp mạnh mẽ. Tượng khi phối hợp với Tốt chính là thế phòng thủ tàn cuộc tối ưu. Nhưng điểm yếu chung là chỉ kiểm soát được theo 1 hướng, có thể dự đoán dược trước hành trình và việc ngăn cản là không khó.
Quân cờ tiếp theo là Hậu - nữ hoàng quyền lực trên bàn. Hậu có thể kiểm soát trên những vùng rộng lớn, bắt mọi quân cờ khác một cách dễ dàng, là quân cờ chủ lực tấn công. Nhưng nếu lạm dụng Hậu quá thì Hậu dễ sa vào thế một mất một còn, khi Hậu mất đi cán cân sẽ lệch trông thấy - đó là điểm yếu của cách đánh Hậu.
Bây giờ đến quân Mã - quân bài yêu thích của mình. Mã có kiểu đi quái nhất trong các quân cờ (hình chữ L). Một khi mã đã chiếu vào thì đừng ngĩ đến việc chạy chắn. Nhưng Mã chỉ nguy hiểm khi bất ngờ kết hợp với các quân cờ khác, còn để một mình và cờ thủ thì Mã cũng chỉ là quân cờ yếu thôi. Bù lại sự xuất quỷ nhập thần của Mã có thể mang đến những bát ngờ thú vị. Nhưng Mã lại có thể được khống chế bởi chính nó. Nhưng ai giỏi chơi Mã mới là đỉnh cao của cờ vua, đỉnh cao của sự bất ngờ và biến hóa.
Vua thì không bàn đến rồi :D.
Chỉ cần sai làm 1 nước đi có thể sai cả ván, nhưng trong mọi trường hợp đều phải bình tĩnh, có thể chỉ cần một sai lầm của đối phương có thể lại đảo ngược thế trận. Nắm lợi thế dù nhỉ nhất cũng nên bình tĩnh để tạo thêm chênh lệch về lực lượng.
Bình tĩnh tận dụng sai lầm, không chủ quan là bí kíp cơ bản để chiến thắng.
Ôi cuộc đời.

Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2010

Thất bại là mẹ thành công

Không ai phủ nhận thành ngữ có tính chân lý này. Thất bại ư, có sao đâu. “Ai chiến thắng mà không hề chiến bại, ai nên khôn mà không khốn một lần”?

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, bạn có thể không chỉ “khốn” một lần. Tiếp nối một thất bại không nhất thiết là một thành công, mà có thể là một thất bại khác. Câu hỏi đặt ra là: bạn có thể chịu được bao nhiêu lần thất bại?

Chắc chắn là không nhiều. Nhưng ngay cả khi bạn có thể chịu đựng được thì cũng không mấy ai còn tin tưởng bạn nữa. Dân gian có câu: bất quá tam.

Tôi cũng tin, thất bại dạy ta rất nhiều điều. Nhưng để có bài học này mà cứ phải trả giá bằng một thất bại thì không đáng.

Vậy có cách nào vẫn thu nhận được bài học mà không phải trả giá bằng thất bại không?

Có đấy.

Đây là kinh nghiệm của riêng tôi: Hãy tìm bài học từ thất bại của những người khác.

Ví dụ, khi có một dự án nào đó (mà bạn quan tâm) bị thất bại, hãy đến động viên những cán bộ làm dự án, đồng thời tranh thủ tìm nguyên nhân tại sao dự án thất bại: Cái gì đã sai lầm và bắt đầu từ bao giờ? Khi nào mới phát hiện ra sai lầm? Tại sao không thể phát hiện sớm hơn? Tại sao không thể khắc phục?...

Chúng ta, ai cũng có lúc phải trả giá cho những thất bại của mình. Cái mà chúng ta có thể gỡ gạc lại chỉ là học được cái gì đó từ những thất bại. Vì thế, hãy chia sẻ cho nhau những bài học đắt giá này.



PS: Một thất bại dạy ta nhiều điều hơn một thành công

Trong môn thể thao Gôn, thường xuyên có tình huống: hai trái banh của hai đối thủ nằm trên cùng một hướng tới lỗ gôn. Đối thủ, có bóng ở xa lỗ gôn hơn, phải gạt bóng trước và vô tình trở thành người chỉ đường cho đối thủ gạt bóng sau. Nếu anh ta gạt hỏng, đối thủ sau có rất nhiều thông tin như: quỹ đạo lên dốc hay xuống dốc, sân nghiêng phải hay trái, bóng lăn nhanh hay chậm,… Nhưng nếu anh ta gạt thành công, bóng chui ngay vào lỗ thì đối thủ gạt sau hầu như không có thêm thông tin gì.

Rõ ràng trong môn Gôn, một quả gạt bóng hỏng của người trước mang lại nhiều thông tin hữu ích cho người sau hơn một quả gạt bóng thành công.

Theo http://vn.360plus.yahoo.com/may-sao/

Thông minh và sáng suốt

Khi tôi nói thông minh và sáng suốt là hai chuyện khác nhau, không mấy người tin. Đặc biệt, những người thông minh lại càng không tin cái kết luận lẩm cẩm này!

Những quan sát của tôi lại cho thấy điều đó là đúng.

Giả sử bạn mắc kẹt trong dòng người tham gia giao thông đang bị ùn tắc. Bạn không biết nên chờ đợi, hay rẽ phải, hoặc rẽ trái, hay quay lại là tốt nhất… Nhưng nếu bạn có thể quan sát sự ùn tắc giao thông từ trên trực thăng từ độ cao khoảng 100 mét, bạn sẽ dễ dàng đưa ra quyết định đúng đắn. Chỉ khi đứng ngoài sự ùn tắc, bạn mới có thể quan sát được sự ùn tắc và ra được quyết định sáng suốt. Dân gian có câu “Cờ ngoài bài trong” chính là ý đó. Thông minh phụ thuộc vào trí tuệ của chính bạn, còn sự sáng suốt đôi khi lại phụ thuộc khá nhiều vào chỗ bạn đứng.

Muốn sáng suốt là phải đứng ngoài. Nhiều lãnh đạo việc gì cũng xen vào, quân sư tư vấn mấy phương án thì bản thân lãnh đạo (vì rất thông minh) cũng bổ sung thêm vài phương án nữa, rồi lãnh đạo lại là người quyết định lựa chọn một phương án cuối cùng. Rất ít cơ sở để tin rằng, một lãnh đạo hành động như thế sẽ sáng suốt lựa chọn được quyết định tốt nhất. Không phải vô cớ mà người ta chỉ cho phép các quan tòa ra phán quyết chứ không cho phép các quan tòa tham gia tranh luận.

Để có quyết định sáng suốt thì sự bình tĩnh còn quan trọng hơn cả sự thông minh. Nôn nóng, bực tức luôn giúp chúng ta ra những quyết định ngu ngốc nhất. Với những vấn đề quan trọng, đừng vội quyết định khi vẫn còn thời gian; cũng giống như khi thi đại học, đừng vội nộp bài khi thời gian chưa hết. Ngay cả khi tình hình rất khẩn trương, muốn ra được quyết định sáng suốt cũng cần sự bình tĩnh.

Một người thông minh hoặc rất thông minh cũng chỉ có thể làm tốt vai trò một chuyên gia hoặc cố vấn. Đến một ngã ba nào đó, họ có thể sử dụng sự thông minh để phân tích rõ ràng, rẽ phải thì tốt xấu thế này, rẽ trái thì lợi hại thế kia. Nhưng cuối cùng cần phải chọn “rẽ phải” hay “rẽ trái” thì họ lại lúng túng. Bởi vì, lựa chọn quyết định không đòi hỏi sự thông minh mà đòi hỏi sự sáng suốt. Trong ngôn ngữ Việt Nam , có động từ “sáng suốt lựa chọn” chứ không có động từ “thông minh lựa chọn”.

Nếu bạn đọc truyện Tam quốc, chắc thường gặp những đoạn văn như thế này “Tôi có ba mẹo này, xin Chúa công hãy lựa chọn”. Đó là cách nói của một Quân sư khi hiến mưu kế cho Chủ soái. Hình ảnh của các Quân sư luôn là những người cực kỳ thông minh, nhưng tại sao họ vẫn chịu nép mình phục vụ các Chủ soái với hình ảnh kém hơn họ rất nhiều? Các sách đều giải thích là vì các Chủ soái đều có chân mệnh Minh chủ. Tôi không mấy tin vào cách giải thích này. Tôi cho rằng, một người có thể thu nạp những nhân tài dưới trướng chắc chắn không phải người tầm thường và phẩm chất cao nhất của họ có thể là sự sáng suốt. Trong tiếng Việt, có cụm từ “lãnh đạo sáng suốt” chứ không có cụm từ “lãnh đạo thông minh”.

Tôi biết nhiều người học rất giỏi, rất thông minh nhưng không thành đạt. Ai cũng cho rằng họ không gặp may, nhưng rất có thể họ đã không thực sự sáng suốt. Ở một ngã ba nào đó trong cuộc đời, họ đã rẽ vào ngả không nên rẽ. Rồi họ cũng không đủ sáng suốt để quay lại. Cuối cùng chỉ còn biết than thân trách phận.

Tất nhiên có những người vừa thông minh vừa sáng suốt, ví dụ như anh Trương Gia Bình, Chủ tịch FPT. Nhưng bạn có tin không, mỗi khi tôi thấy anh Bình thông minh thì hình như không còn mấy sáng suốt. Cho nên, dù bạn có thuận cả hai tay, thì cũng nên quyết định một lần cho cả đời: sử dụng tay nào để cầm đũa ăn cơm.

Vài suy nghĩ chủ quan, mong được các bạn góp ý.

Theo http://vn.360plus.yahoo.com/may-sao/

8 cẩm nang nhân viên

1. Trong giờ làm việc, muốn ra ngoài đi chơi, hãy cầm theo một tập tài liệu.

Một người cầm tài liệu trên tay, luôn tạo ra cảm giác họ chuẩn bị đến khách hàng hay một cuộc hội thảo nào đó. Nếu bạn cầm báo thì dễ bị lầm là đi toilete, cầm sách thì bị nghi là đi uống cafe, không cầm gì thì rất giống đi chơi. Chỉ có cầm tài liệu mới gây ấn tượng tốt. Đặc biệt, nếu cuối ngày, bạn rời công sở với một tập tài liệu trên tay, bạn sẽ làm cho sếp tưởng rằng bạn mang công việc về nhà để làm vào ban đêm.

2. Khách hàng là bình phong tốt nhất.

Sếp có thể la nhân viên, nhưng tuyệt đối không thể la khách hàng. Nếu bạn đang chat với bạn bè, thấy sếp đến thì đừng hoảng hốt, mà hãy bình tĩnh tiếp tục chat, kèm theo một câu nhận xét bâng quơ: "khách hàng này thích chat quá". Nếu bạn đang chơi games, bị sếp bắt gặp (điều này sớm muộn cũng xảy ra) thì hãy nói rằng đang tìm hiểu games hay để giới thiệu cho khách hàng. Có thể, bạn sẽ được sếp khen vì biết quan tâm đến cả nhu cầu tiềm ẩn của khách hàng.

3. Giữ cho bàn làm việc luôn bề bộn

Bàn làm việc của nhân viên mà cũng gọn gàng (như của sếp) thì sẽ có cảm giác anh ta không làm việc. Hãy chồng thật nhiều hồ sơ, năm ngoái cũng như năm nay, lên thật cao, chật cứng bàn làm việc. Nó sẽ tạo cảm giác bạn có quá nhiều việc cần làm. Khi thấy một sếp nào đó sắp đến thăm, hãy nhét tập tài liệu mà bạn đang phải xử lý vào giữa đống tài liệu lớn. Sau đó bạn cố gắng tìm nó giữa đống tài liệu khổng lồ trước sự chứng kiến của sếp. Điều này sẽ gây ấn tượng khủng khiếp.

4. Đừng trả lời điện thoại của sếp

Đừng bao giờ nghe điện thoại trực tiếp khi sếp gọi. Bạn hãy nhớ lại xem, có mấy khi sếp gọi bạn vì muốn tặng một cái gì đâu? Bao giờ sếp cũng gọi để nhờ bạn làm một việc gì đó khẩn cấp. Nếu bạn nghe điện thoại thì hết đường trốn tránh. Đợi đến giờ nghỉ trưa hãy gọi lại. Nếu sếp ngủ không trả lời thì bạn có bằng chứng đã gọi lại nhưng không gặp. Nếu sếp trả lời thì hãy nói "Em đi họp để quên máy trong phòng, không biết bây giờ sếp có cần em giúp gì không"? Tất nhiên, việc sếp cần gấp, nhân viên khác đã làm rồi, vì sếp thiếu gì nhân viên để nhờ vả.

5. Dời công sở sau sếp

Thỉnh thoảng sếp cũng ở lại công sở muộn và bạn nên tạo cơ hội cho sếp chứng kiến bạn "thường xuyên" đi làm về muộn. Lúc này, bạn có thể đọc bất cứ sách báo nào mà bạn ưa thích. Ít nhất nó cũng tạo ấn tượng là ban ngày bạn quá bận công việc, bây giờ mới có thời gian đọc sách. Những đêm lỡ thức khuya uống rượu hoặc xem bóng đá, hãy gửi những email quan trọng cho các sếp. Điều này sẽ tạo ra ấn tượng, bạn làm việc cả ban đêm.

6. Thu thập vốn từ mới

Hãy đọc một số tạp chí máy tính và kinh doanh, gạch chân những khái niệm mới, công nghệ mới, sản phẩm mới. Sau đó luyện những từ này để có thể sử dụng thoải mái trong cuộc nói chuyện với các sếp. Nên ghi nhớ: bạn không cần hiểu và cũng không cần làm cho sếp hiểu bạn nói gì. Càng khó hiểu, càng gây ấn tượng.

7. Hãy tỏ ra thường xuyên bị căng thẳng.

Một người quá bận rộn với công việc chắc chắn phải bị căng thẳng và không thích bị quấy rầy. Hơn nữa, khi thấy bạn căng thẳng, sếp cũng sẽ không giao thêm công việc cho bạn.

8. Đừng bao giờ cho các sếp biết những điều này.

Theo http://vn.360plus.yahoo.com/may-sao

Kỹ năng Nghe

Không có ai, trong số những doanh nhân người Nhật mà tôi có dịp tiếp xúc, gây ấn tượng đặc biệt về khả năng diễn thuyết, nhưng tất cả họ đều khiến tôi khâm phục về kỹ năng nghe. Tôi không nói được tiếng Nhật, nên mọi giao tiếp với họ đều thông qua phiên dịch, nhưng tôi có cảm giác, họ chăm chú lắng nghe cả khi tôi nói bằng tiếng Việt, cố gắng hiểu thêm gì đó thông qua nét mặt, cử chỉ, chứ không phải giả bộ lắng nghe theo phép lịch sự. Và cũng không phải chỉ có người Nhật coi trọng sự lắng nghe. Hãng Prudential, một hãng Bảo hiểm nổi tiếng toàn cầu, cũng đưa ra khẩu hiệu “Luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu”. Rõ ràng “nghe” là một kỹ năng đặc biệt cần thiết. Trong công việc kinh doanh, chúng ta đều biết, điều quan trọng đầu tiên là phải thấu hiểu nhu cầu của khách hàng. Để làm tốt điều này, chắc chắn bạn phải biết “lắng nghe”? Trong cuộc sống, kỹ năng nghe cũng rất quan trọng, vì nghe nhiều thì hiểu nhiều. Có câu: “Nói là gieo, nghe mới là gặt”. Nếu bạn biết cách nghe, không những bạn có thể thu hoạch nhiều điều thú vị từ những người xung quanh mà bạn còn tạo ra được hình ảnh một người biết lắng nghe, tôn trọng người khác. Nghe có hiệu quả hơn là đọc, bởi vì ai đó có thể đọc cả một cuốn sách, nhưng họ chỉ kể lại cho bạn một vài chương họ tâm đắc nhất. Có thể nói, trong bốn kỹ năng giao tiếp: Nghe – Nói - Đọc - Viết, thì Nghe là quan trọng nhất.

Vậy mà, trong toàn bộ chương trình giáo dục và đào tạo ở Việt Nam , không có một tiết học nào dạy học sinh kỹ năng nghe. Có một nghịch lý trong nhà trường của chúng ta là, kỹ năng Viết được sử dụng ít nhất thì được học nhiều nhất, kỹ năng Đọc và Nói dùng nhiều hơn thì được học không đáng kể, còn kỹ năng Nghe được dùng nhiều nhất thì không được học gì cả. Vì thế nói chung, nhiều người trong chúng ta không có kỹ năng nghe một cách hiệu quả.

Nghe không hiệu quả là nghe mà không thu nhận được thông tin/ hoặc thu nhận thông tin sai. Có rất nhiều nguyên nhân khiến cho việc nghe không có hiệu quả như:

- Có người giả vờ nghe.

- Có người không tập trung nghe, vừa nghe vừa làm/ hoặc nghĩ chuyện khác.

- Có người cho rằng mình biết rồi, không cần nghe.

- Có người coi thường người nói, cho rằng anh ta không thông minh, chắc toàn nói chuyện nhảm nhí.

- Có người vừa nghe vừa võ đoán.

- Có người thích nói hơn nghe, hay cắt ngang lời người khác.

- Có người mất kiềm chế cảm xúc khi nghe những điều trái tai.

Muốn nghe có hiệu quả, bạn cần chú ý những điểm sau:

- Tập trung lắng nghe.

- Giữ liên hệ với người nói bằng ánh mắt, cổ vũ người nói.

- Kiểm soát cảm xúc của bản thân.

- Hỏi khi chưa hiểu rõ.

- Nghe xong hãy nói: không ngắt lời khi không thật cần thiết, không vội vàng tranh cãi, không tranh nói.

Có câu “Đi một đàng học một sàng dại, sàng đi sàng lại mới được tý khôn”. Không phải tất cả những gì bạn nghe được đều xuất sắc, nhưng nếu bạn chịu khó sàng lọc thì bao giờ cũng có những ý hay, có thể dùng được. Sau mỗi buổi nói chuyện, bạn nên nhớ lại toàn bộ nội dung, tìm ra các ý hay, có thể hỏi lại và ghi chép những thông tin cơ bản.

Trong tiếng Hoa, chữ Nghe bao gồm cả một triết lý sâu sắc:

Nghe.jpg

- Góc trái trên là chữ Nhĩ, có nghĩa là phải nghe bằng tai.

- Góc phải trên là chữ Nhãn, có nghĩa là khi nghe mắt phải nhìn thẳng vào người nói.

- Dưới chữ Nhãn là chữ Nhất, có nghĩa là chỉ làm duy nhất một việc nghe, khi nghe không làm hay nghĩ việc khác.

- Dưới chữ Nhất là chữ Tâm, có nghĩa là phải tin người nói có nhiều điều đáng để lắng nghe, học hỏi.

- Góc trái dưới là chữ Vương, có nghĩa là làm Vương thì phải biết lắng nghe và biết lắng nghe thì có thể làm Vương.

Kinh nghiệm cá nhân:

Trong các lần giao tiếp với khách hàng, tôi thường nói nhiều hơn nghe (thật là sai lầm!). Một lần tiếp một khách hàng người Nhật làm ở NTT, tôi quyết định chỉ hỏi và lắng nghe từ đầu đến cuối. Hôm đó tôi thu hoạch được rất nhiều kiến thức, đồng thời được chính anh bạn Nhật này kể lại với nhiều người khác rằng “nói chuyện với Châu san rất thú vị”. Thế mới biết, lắng nghe là một cách tuyệt vời để tiếp chuyện với khách hàng.

Theo http://vn.360plus.yahoo.com/may-sao

Thỏa hiệp là tốt hay xấu?

Thế hệ chúng tôi được giáo dục "thỏa hiệp là xấu".
Nói chung không nên thỏa hiệp, đặc biệt là thỏa hiệp với kẻ thù!

Nhưng cuộc đời lại dạy tôi điều ngược lại.

Mỗi khi tôi khăng khăng giữ ý mình, hoặc không chịu nhượng bộ,... thì kết quả nhận được thường rất tệ. Ngược lại, mỗi khi tôi biết nhượng bộ hoặc biết nhận phần thiệt về mình, thì kết quả lại thường tốt hơn.

Khi chấp nhận thỏa hiệp là bạn bắt đầu biết lắng nghe và quan tâm đến quyền lợi của đối tác. Đó là khởi đầu của sự tin tưởng lẫn nhau, là cơ sở cho sự hợp tác lâu dài.

Sau này tôi mới biết, thỏa hiệp là một kỹ năng quan trọng trong đàm phán. Nếu đối tác cho rằng bạn là người rất khó thỏa hiệp, họ sẽ cứng rắn hơn để đối trọng. Ngược lại, nếu họ tin rằng, bạn là người có thể nói chuyện, họ sẽ mềm mỏng hơn và cuộc đàm phán có nhiều cơ hội đi đến điểm hai bên cùng chấp nhận được.

Nếu ta muốn A, đối tác muốn B, thì khoảng cách giữa A và B là cái khiến hai bên chưa thể gặp nhau. Điểm mà hai bên có thể gặp nhau nằm khoảng giữa A và B. Đừng bao giờ cho rằng đòi hỏi của đối phương là quá vô lý, vì họ cũng có thể nghĩ về mình như vậy. Tôi đã từng tham gia một cuộc đàm phán mà ở đó đối phương đòi bồi thường 999B, trong khi mình chỉ đề nghị 3B. Khoảng cách lớn tới mức không tưởng. Nhưng sau hai tuần kiên trì đàm phán, đối phương đã chấp nhận giá khoảng 4B, khi họ nhận thấy FPT thực sự có thiện chí trong tai nạn này.

Không biết thỏa hiệp, chẳng ai muốn chơi với bạn.
Người mạnh không biết thỏa hiệp đã dở, người yếu mà cũng không biết thỏa hiệp thì thực sự không khôn ngoan.

Biết thỏa hiệp sẽ tránh được đối đầu.
Biết thỏa hiệp sẽ tạo ra cơ hội hợp tác.

Giá như biết cách thỏa hiệp với kẻ thù, có thể chúng ta đã tránh được các cuộc chiến tranh (tôi không chắc lắm). Nhưng Thailand là một ví dụ đáng để chúng ta suy nghĩ. Đất nước nhỏ bé này đã tránh được tất cả các cuộc chiến tranh mà vẫn không bị trở thành vong quốc nô. Chắc chắn họ rất biết cách thỏa hiệp.

Vậy theo bạn, thỏa hiệp là xấu hay tốt.
Theo http://vn.360plus.yahoo.com/may-sao

Bài học từ Mẹ

Mẹ tôi không biết đọc, không biết viết.

Nhưng cho đến phút cuối đời, trong gia đình tôi, mẹ luôn là người chỉ huy sáng suốt nhất. Chẳng phải chúng tôi là những đứa con ngoan, chỉ biết vâng lời cha mẹ. Cũng có khi tôi làm theo ý mình, nhưng sau đó bao giờ cũng hối hận vì đã không nghe theo lời khuyên sáng suốt của mẹ.

Tại sao mẹ có thể làm được như vậy?

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về điều này và câu trả lời có thể là: mẹ có hai phẩm chất rất quan trọng để trở thành một người chỉ huy xuất sắc:

1. Mẹ biết rất rõ về các "nhân viên" của mình.
2. Trong gia đình, chắc chắn mẹ là người có tình yêu thương và tinh thần trách nhiệm cao nhất.

Trong gia đình đông đúc của tôi, chỉ duy nhất mẹ là biết hết mọi người. Mẹ nhớ tên, tuổi của tất cả các con, cháu, đứa nào học lớp mấy, trường nào, khỏe mạnh hay ốm yếu, chăm chỉ hay lười biếng, có sở trường, sở đoản gì,... Vì thế, sự phân công công việc trong gia đình luôn mạch lạc, đúng người đúng việc. Khi mẹ tôi ốm nặng, anh em chúng tôi có họp riêng, bàn chuyện lo hậu sự cho mẹ. Chúng tôi quyết định phân công vợ tôi lo phần đất nghĩa trang. Mẹ hoàn toàn không biết sự phân công này. Nhưng một ngày trước khi đi xa, mẹ gọi đích danh vợ tôi lại và hỏi "phần đất nghĩa trang con lo đến đâu rồi"? Dù mẹ không họp, không bàn, nhưng mẹ vẫn biết chính xác, việc đó giao cho vợ tôi là hợp lý nhất!

Đôi khi tôi nghe cháu này cháu kia bệnh tật hoặc có vấn đề gì đó, nhưng chỉ hôm sau là quên. Còn mẹ tôi thì nhớ và tìm mọi cách giúp các cháu vượt qua khó khăn. Đơn giản vì mẹ rất thương yêu các cháu và tự thấy mình có trách nhiệm cao nhất. Mẹ lo mọi chuyện cho chúng tôi. Trước khi mất, mẹ gọi từng người một vào để trăng trối. Rất cụ thể, chứ không chung chung. Mẹ dặn anh tôi lo chữa dứt cái chân đang bị chàm. Mẹ dặn tôi phải giúp đỡ anh chị em về kinh tế (vì trong gia đình tôi là dư dả nhất). Cháu nào đang lười học thì bà dặn phải cố gắng chăm hơn. Cháu nào ốm yếu thì bà dặn phải ăn nhiều. Với cháu Sao Mai nhà tôi, thì bà nói "cháu vừa ngoan, vừa học giỏi, bà không cần dặn gì nữa". Bà dặn đứa cháu đích tôn là, sau này chú Châu mất đi, cháu phải có trách nhiệm lo hương khói cho chú, vì chú không có con trai...

Chắc chắn, có nhiều đức tính khác cũng cần thiết cho người chỉ huy. Nhưng từ kinh nghiệm của mẹ tôi, tôi tin rằng, nếu một người yêu thương và hiểu biết sâu sắc nhân viên của mình, đồng thời có tinh thần trách nhiệm cao, hiển nhiên sẽ là người chỉ huy tốt.
Theo http://vn.360plus.yahoo.com/may-sao

Chiến thuật và chiến lược trong cờ Vua

Cờ Vua. Có người giỏi chơi chiến thuật, có người giỏi chơi chiến lược. Tuy nhiên, nhiều người không hiểu rõ sự khác nhau này. Họ cho rằng, dù gì thì ván cờ cũng chỉ diễn ra trong một vài giờ, vậy chiến thuật (kế sách ngắn hạn) và chiến lược (kế sách dài hạn) có gì khác nhau?

Cờ Vua chứa nhiều giá trị biến ảo, trong đó có các giá trị triết học sâu sắc. Các con cờ đều có giá trị so sánh tương đối chính xác, được mọi người công nhận. Con Chốt có giá trị là 1, con Mã và con Tượng có giá trị là 3.5, con Xe có giá trị 5 và con Hậu có giá trị 9. Thông thường, người chơi cờ luôn có xu hướng giữ quân và khi cần phải đánh đổi, họ luôn so sánh giá trị của các quân cờ để đưa ra quyết định. Ngoài ra, vị trí của các quân cờ cũng vô cùng quan trọng. Ví dụ, con Mã đứng ở giữa bàn cờ có thể kiểm soát được 8 nước, trong khi con Mã đứng ở góc chỉ kiểm soát được 2 nước. Vị trí tốt có hai loại: tốt cho phòng thủ và tốt cho tấn công. Giữ vững lực lượng, tìm những vị trí tốt nhất cho các chiến binh của mình để kiểm soát được nhiều ô trên bàn cờ và chờ đợi đối phương sai lầm là cách chơi cơ bản nhất, còn gọi là cách chơi chiến lược. Những ván cờ chơi chiến lược thường quá chặt chẽ, kéo dài và không hấp dẫn. Điển hình nhất của lối chơi này là cựu vô địch thế giới người Nga Anatoli Karpov.

Cái làm đảo lộn mọi giá trị trong bàn cờ chính là con Vua. Con Vua tuy không có sức mạnh chiến đấu, nhưng mất Vua là thua, nên giá trị của con Vua là vô hạn. Vì thế, con Chốt đang uy hiếp Vua có thể có giá trị cao hơn cả con Hậu. Sự biến đổi giá trị này không đơn thuần do vị trí mang lại, mà nó liên quan trực tiếp đến chuyện thành bại. Lối chơi tấn công trực tiếp vào Vua, sẵn sàng mất quân để có thể tiếp cận, bao vây và uy hiếp Vua đối phương chính là lối chơi chiến thuật. Lối chơi này mang tính ngẫu hứng cao, rất mạo hiểm và đẹp mắt, có thể thắng hay thua rất nhanh. Điển hình nhất của lối chơi này là Đại kiện tướng quốc tế người Nga Mikhail Tal.

Hầu hết các đại kiện tướng quốc tế đều chọn lối chơi chiến lược. Không ai chỉ biết chơi chiến thuật mà có thể trở thành vô địch thế giới. Tuy nhiên, các đại cao thủ của làng cờ thế giới qua các thời đại như Alekhin, Fisher, Anand, Kasparov,… vừa là những chiến lược gia hàng đầu, vừa là bậc thầy trong lối chơi chiến thuật. Họ sử dụng lối chơi này để đối phó khi bị đối phương ép chơi chiến thuật, hoặc khi phát hiện thấy đối phương yếu về chơi chiến thuật. Chúng ta còn nhớ, năm 2000, đại kiện tướng Hoàng Thanh Trang của Việt Nam đã thắng dòn dã ba nữ đại kiện tướng người Trung Quốc có hệ số elo rất cao, nhưng lại thua đại kiện tướng Natalia người Ucrain rất nhanh trong trận bán kết một cách đáng tiếc. Theo đánh giá của các chuyên gia cờ lúc đó, sức cờ của Hoàng Thanh Trang cao hơn, nhưng nhược điểm lớn nhất của cô là yếu trong lối chơi chiến thuật. Điểm yếu này đã bị đối phương phát hiện và nữ đại kiện tướng người Ucrain đã quyết định mạo hiểm dùng lối chơi chiến thuật để ép Hoàng Thanh Trang và giành thắng lợi.

Chiến lược là quan trọng, nhưng hiểu biết về chiến thuật là không thể thiếu. Đây là một cặp phạm trù triết học, thể hiện hai mặt của phương pháp giành thắng lợi. Sự huyền ảo của bàn cờ Vua là vô cùng. Bài này chỉ định bàn vài lời về khái niệm chiến lược và chiến thuật trong cách chơi cờ. Từ bàn cờ đối chiếu ra cuộc sống, mỗi chúng ta có thể rút ra những kết luận bổ ích cho riêng mình.
Theo http://vn.360plus.yahoo.com/may-sao

Thứ Bảy, 9 tháng 10, 2010

Tha thứ (dịch lời bài Forgiven)

Từ đầu đã không thể cứu anh
Vì yêu nên tâm hồn em thương tổn
Lại cố gắng thêm một lần được không anh
Sự im lặng làm em chết lặng
Thời gian đã trôi ngang qua anh rồi

Từ lâu em chính là thiên sứ của anh
Cách nhìn nhận vấn đề làm anh khó xử
Và anh từ bỏ em trong lặng lẽ

Anh từ bỏ đấu tranh, nỗ lực
Anh đã bỏ cả em lại phía sau
Anh làm gì em đều tha thứ
Anh sẽ luôn luôn là của em
Em đã biết từ trong sâu thẳm
Anh làm gì em đều tha thứ

Em nhìn mây trôi dạt trên cao
Cho đến khi mặt trời tắt nắng
Em biết số phận đã an bài nhầm lẫn
Anh trốn chạy những gì cuộc sống mang theo


Em đã mất rất nhiều lắm khi anh ra đi
Tại sao ko phải là em trước anh vậy
Tại sao số phận lại lừa dối với em
Mọi thứ hóa ra đều sai lầm cả sao?
Tại sao anh rời bỏ em trong lặng lẽ.

Mưa & nước mắt (dịch lời bài Rain & Tears)

Nước mắt chẳng thể nào hóa giải nỗi đau
Cơn mưa đầu mùa không làm tan cơn khát
Có gì giống nhau giữa mưa và nước mắt
Hay thượng đế vô tình rơi nước mắt thành mưa
Em có thấy niềm đau dịu bớt
Khi em khóc Nước mắt lòng em hoà mặn dưới mưa
Mặt đất nứt chờ mưa
Và mưa
Mặt đất dịu dàng khi mưa rơi xuống
Có những cơn khát mà ta không thể uống
Và những nỗi đau lòng chẳng hóa được thành mưa
Nước mắt không hóa giải nỗi đau
Nhưng xoa dịu niềm đau khi em khóc
Mưa không làm tan cơn khát
Nhưng chính mưa làm cuộc đời bớt khát
Có gì giống nhau giữa mưa và nước mắt
Giữa cuộc sống bộn bề nước mắt và mưa.
(sưu tầm)
P/s:
Nước mắt trong mưa - Rain and Tears
Lời Việt : Lê Hựu Hà .

A1:
Lệ và mưa , đã bao mùa
Chất đầy kỷ niệm
Vào trong từng ngăn của trái tim

A2:
Nhưng vì đâu , tình đổi thay màu
Để lại nổi buồn
Khi chúng ta nhớ về nhau

B:
Anh ra đi chẳng lời từ giã
Trong mưa thẩn thờ bóng dáng em

A':
Thôi từ đây , nỗi đau này
Chỉ còn sót lại
Nước mắt và những giọt mưa ( buồn )


B':
Mưa hay những giọt nước mắt
Rơi - Xuống môi em - Lạnh giá

( Lập lại đoạn A' )

A'1:
Lệ và mưa, dưới mặt trời
Những giọt nước buồn
Từ tim và mây nhỏ xuống

A'2:
Cho niềm đau , vẫn còn đấy
Mơ ước tàn phai
Nhưng tiếng yêu xưa còn mãi .

Thứ Năm, 7 tháng 10, 2010

Đại lễ ngàn năm

Pháo hoa “Nổ” ở Mỹ Đình
Miền Trung ruột thịt dân tình thê lương
Pháo nổ người chết người thương
Lũ tràn bất chợt ngập đường ngập kênh
Vạn người cuộc sống bấp bênh
Chờ hàng cứu trợ gập gềnh đường xa
Hà Nội nay bắn pháo - hoa
Pháo thì nổ trước, hoa nào thấy đâu.
Nghìn năm trống hội lần đầu
Mừng ngày đại lễ rồng chầu Thăng Long
Phun nước thì ở miền trong
Hà nội phun lửa đi tong Mỹ Đình.
(sưu tầm)

Thứ Tư, 6 tháng 10, 2010

người ta lớn để làm gì???????

Nhớ lúc bé, rồi khi còn đi học, lúc nào cũng mong được chóng lớn, lớn để làm những việc mình thích, để thực hiện những ước mơ của mình, để mọi người tôn trọng ý kiến của mình, được tự chứng tỏ mình,… và còn hàng tỉ lí do khác cho ước mơ được mau lớn…

Người ta “lớn”, tự chịu trách nhiệm cuộc sống của mình, rồi những thành công hay thất bại đều tự mình đón nhận. Có những sự thất bại nặng nề làm con người hụt hẫng, suy sụp nhưng khi ta đã “lớn”, ta phải tự mình nhận về những nỗi buồn của riêng mình.


“Lớn” là biết cảm nhận cuộc sống, biết buồn, biết đau khổ, biết tính toán cho mỗi ngày mới. Biết buồn khi gặp thất bại, biết chia sẻ với những nỗi đau, phải giấu đi những suy nghĩ thật của mình để mong người khác vui lòng.

Khi ta “lớn”, trong mỗi nụ cười dường như vẫn ẩn trong đó những lo toan, những nỗi buồn, những tính toán cho những ngày tới. Hiếm khi “lớn” mà ta được cười thoải mái, vô tư như ngày còn bé. Có những chuyện buồn, trắc trở trong cuộc sống, khi “lớn” ta phải giấu kín trong lòng, không thể chia sẻ với ai, không như ngày bé có thể vô tư chia sẻ với bố mẹ.





“Lớn” là ta mất đi sự thoải mái trong tâm hồn, để từng ngày trôi qua, người ta có thêm nhiều điều để suy nghĩ, từ đó trưởng thành hơn mỗi ngày.

Người ta đã “lớn” khi nhìn cuộc sống bằng con mắt thực tế hơn, không còn mơ mộng những ước mơ cao đẹp như ngày trước. Khi “lớn” ta chỉ biết sống cho ngày hôm nay, cho những công việc của buổi sáng, buổi chiều, buổi tối, cho những việc của hôm nay, ngày mai, tuần này, tuần sau. Đâu còn những giờ phút ngẩn ngơ bên sân trường mơ một tương lai thật đẹp, một tương lai mà chỉ có những ước mơ về một cuộc sống dễ dàng.
“Lớn” để biết lo lắng nhiều hơn cho người thân, bạn bè.

“Lớn” là phải biết cho nhiều hơn là nhận, cho đi những tình cảm yêu thương của mình đến người xung quanh, không còn vô tư nhận về những sự quan tâm của bố mẹ, bạn bè mà không nghĩ đến sự đáp trả.



“Lớn” là khi người ta biết xấu hổ về những thất bại, biết tự hào với những thành công, biết cuộc sống còn những điều chưa tốt, biết tìm cho mình một cuộc sống thật tốt.

“Lớn” để ta hiểu rằng không có một điều gì có thể dễ dàng như mình mong muốn, cuộc sống là những khó khăn, thử thách, muốn đạt được những điều mong muốn phải cố gắng rất nhiều, cuộc sống không là một món quà tặng mà nó là sự cố gắng hết mình để nhận lấy.

Và khi đã “lớn”, ta mới hiểu rằng khi ta lớn lên hằng ngày là thời gian những người thân ở lại bên ta càng ngắn lại, nhận biết rằng cuộc đời là những sự li tan, không có gì là mãi mãi.



Khi ta “lớn” ta mới hiểu những niềm hạnh phúc của tuổi thơ quí giá biết nhường nào và biết tiếc nuối những gì đã qua.


“Lớn” để ta cảm nhận rõ ràng nhất tình cảm mọi người dành cho mình, đó không chỉ có sự yêu thương mà còn có cả những sự ganh ghét, sự khinh thường, sự dối trá. Tất cả như thử thách mà mỗi người phải vượt qua trên con đường của mình và đôi lúc ta tưởng chừng không vượt qua được để qua mỗi thử thách lại thấy mình lớn hơn và trưởng thành hơn.

“Lớn” là xa rời tuổi thơ, tự đứng lên bằng chính đôi chân của mình, từ đó thấy cuộc sống này không hề đơn giản mà trái lại còn nhiều những nỗi buồn, những sự thất bại và còn đó cả những nỗi đau.

Thứ Bảy, 18 tháng 9, 2010

cha mẹ sinh con đời sinh tính

Trước đây mình còn chút nghi ngờ nhưng sau sự việc "vét cạn Biển 37" quả thật bị thuyết phục hoàn toàn luôn.
Đi quá ngoan, chỉ vf cái biển thôi, mất d... thế là cùng, đã thế còn bắt vào 1 lần nữa mới giải quyết xong, ôi quê hương xứ sở!!!!!!!
Còn nữa, chuyện tiền bạc toàn kẹt tùm lum cả. Vì thế kéo theo một số chuyện khác chìm luôn.
Quá thể đáng thật.
Chỉ mong quãng đời đen tối chóng qua vậy.
Ôi, người thay đổi khi đời can thiệp????

Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2010

Đón bão về

17/7 bão số 1 về VN, âu cũng chuyện bình thường mỗi năm đón mười mấy cơn cơ mà.
Nhưng sao lòng bất an thế không biết, hội tụ và chia ly là lẽ thường nhung sao làn chi tay 1 nhân viên làn này lại có nhiều cảm xúc đến vậy. Thứ nhất em đi nhưng công việc còn quá nhiều mà chưa ai thay thế được, thứ hai bây giờ ai hiểu hét ý mình nói đây?
Uh thì cũng có cách khắc phục nhưng thế này nản quá.
Đó là công việc, còn hiệu Vân Anh củ chuối nữa chứ, kế hoạch off bất thành, kế hoạch Thanh Chương không biết làm được không, bóng đá chán chẳng buồn chết.
Ôi cuộc đời, nhiều khi tôi muốn gục hẳn khóc trận ra trò nhưng không thể vì tôi là quá lạnh lùng và cả ngĩ, lúc nào cũng luôn cố gắng vững vàng trước mọi chuyện.
Ôi đời!!!!!!!!!!!!!!

Thứ Hai, 7 tháng 6, 2010

Chuyện con kiến

Có thể đây là truyện ngụ ngôn, có thể không....

Mỗi ngày, chú kiến nhỏ đều đi làm rất sớm và bắt tay vào việc ngay.

Chú kiến làm việc rất giỏi, và luôn vui vẻ.

Ông chủ của chú, là con sư tử, rất ngạc nhiên khi thấy chú kiến làm việc mà không cần sự giám sát.

Con sư tử suy nghĩ, chú kiến đã có thể làm tốt mà không cần giám sát, vậy nếu có người giám sát thì chắc chú kiến còn làm tốt hơn gấp bội!

Thế là sư tử thuê 1 con gián có nhiều kinh nghiệm về giám sát, và nổi tiếng về kỹ năng viết những báo cáo rất là hay.

Sau khi được thuê, quyết định đầu tiên của con gián là gắn 1 cái đồng hồ treo tường để theo dõi việc đi làm đúng giờ.

Con gián cũng cần 1 thư ký để thay nó viết ghi chú hay làm báo cáo, và thế là...

... nó thuê 1 con nhện, chỉ để quản lý báo cáo và nhận các cuộc gọi.

Con sư tử rất hài lòng về những báo cáo của con gián, và yêu cần con gián làm thêm những biểu đồ theo dõi sản lượng và phân tích xu hướng thị trường, để nó có thể trình bày tại cuộc họp Ban quản trị.

Thế là con gián mua 1 cái máy vi tính mới, cùng với 1 máy in lazer, và...

... nó thuê 1 con ruồi để làm quản lý bộ phận IT.

Nhắc tới con kiến, lúc trước làm việc rất chăm và thoải mái, giờ rất là bực mình vì những công việc giấy tờ và những cuộc họp vô bổ làm mất hết thời gian của nó...!

Ông chủ sư tử đi đến kết luận là cần phải cử một người làm quản lý nguyên cả bộ phận mà con kiến đang làm việc.

Chức vụ ông chủ nhỏ này được giao cho 1 con ve sầu, và quyết định đầu tiên của con ve là mua ngay 1 cái thảm đẹp và một cái ghế thật êm cho phòng làm việc của nó.

Và ‘ông chủ’ ve sầu này cũng cần thêm 1 máy vi tính và một thư ký riêng, đó là thư ký cũ của nó, người đã giúp cho nó chuẩn bị Kế Hoạch Tối Ưu Hoá Chiến Lược Kiểm Soát Công việc & Ngân quỹ...

Văn phòng con kiến làm việc trở thành một nơi buồn bã, chẳng còn ai cười đùa và mọi người trở nên lo lắng khó chịu...

Thế là con ve sầu thuyết phục ông chủ lớn, là con sư tử, về sự cần thiết phải làm một cuộc nghiên cứu kỹ lưỡng về môi trường làm việc tại đây.

Sau khi xem lại các báo cáo tài chính trong văn phòng nơi con kiến làm, con sư tử phát hiện ra năng suất đã thấp hơn trước đây rất nhiều.

Thế là sư tử thuê 1 con cú, đó là 1 cố vấn nổi tiếng và có uy tín, để tiến hành điều tra và đưa ra các giải pháp cần thiết

Con cú bỏ ra 3 tháng để nghiên cứu về văn phòng và viết một báo cáo khổng lồ, lên đến vài quyển, và đi đến kết luận: “Văn phòng này có quá nhiều nhân viên...”

Đoán xem ông chủ sư tử sa thải ai đầu tiên?

Dĩ nhiên sẽ là con kiến, vì nó “thiếu động cơ làm việc và có thái độ bi quan trong công việc”.

PS. Các nhân vật trong truyện ngụ ngôn này toàn là tưởng tượng, bất cứ sự liên quan đến một người nào hoặc một tổ chức nào đều chỉ là ngẫu nhiên...

Nguyên bản của Bồ Đào Nha, viết bởi PR. Obrigado Mário.

Thứ Tư, 14 tháng 4, 2010

ngôi nhà thân yêu

Chưa bao giờ muốn được về sớm để nhifn ngắm từng sự thay đổi của mày như dạo này.
Mày đang hoàn thiện dần dần và ra dáng một ngôi nhà hiện đại và tiện dụng.
Mày không theo bản vẽ nào mà là sự tiếp thu nhiều ý kiến và ý tưởng.
Cuộc đời cũng vậy chăng?
30/4 sẽ là ngày hoàn thành của mày và là ngày linh hồn cha sẽ nở nụ cười mãn nguyện. Con hứa sẽ duy trì và phát triển những gì cha để lại và truyền cho hậu nhân.

Thứ Ba, 16 tháng 3, 2010

tái sinh

Ngày 22/02/2010, ừ thì cũng là 1 ngày bình thường nhưng nó có 2 điều đặc biệt:
Thứ nhất là sinh nhật tôi và thứ hai là ngày papa được khai tử!!!
Trùng hợp đến dễ sợ, ngày con ra đời là ngày cha được siêu thoát về mặt giấy tờ.
Đến hôm nay con càng thấm thía khi gia đình mất đi một trụ cột, khi con mất đi chỗ dựa tinh thần.
Dù sao đi nữa thì cũng phải chấp nhận và cố gắng thôi.
Đành vậy.

Thứ Ba, 9 tháng 3, 2010

Nỗi niềm cđv

Tối qua về mệt quá ngủ luôn giờ mới lên diễn đàn chia sẻ niềm vui chiến thắng cùng mọi người được.Chúc mừng chiến thắng đầu tay của SLNA,cố gắng thừa thắng xông lên "Sông Lam " nhé...
Chiều hôm qua giữa Xứ Thanh "Sông Lam" đã cho người hâm mộ biết bao cảm xúc,vui có buồn có,thấp thỏm lo lắng có và hơn tất cả là sự vỡ òa trong niềm vui chiến thắng.Chưa bao giờ thấy khoảng cách giữa người hâm mộ cà cấu thủ gần đến thế,những nụ cười những ánh mắt những cái ôm cái bắt tay dù là chỉ qua hàng rào sắt đã sưởi ấm trái tim của nhưng CĐV không ngại đường xa lặn lội đi theo cổ vũ CLB.
Với riêng tôi kỉ niệm về chuyến đi Thanh Hóa ấy sẽ không bao giờ quên được,giờ nghĩ lại vẫn thấy mình điên,mà đúng là điên thật mội mình phóng xe 150km rồi lại một mình đi tiếp quảng đường ấy về HN,trời mưa rét nhưng trong lòng thì ấm áp biết bao khi "Sông Lam" vừa dành chiến thắng,quảng đường như gần lại hơn,trái tim được sưới ấm hơn.150km-vất vả mệt mỏi và cả nguy hiểm nữa nhưng có sao,đâu phải ai cũng điên được vì niềm tự hào với đội bóng quê hương,vì sự kiêu hãnh được hô vang hai tiếng "Nghệ An" thân thương và đầm ấm giữa quê người xa lạ.Cảm ơn những người anh em của tôi,cảm ơn tình cảm sự quan tâm thân mật mà các bác các chú các anh đã dành cho tôi,Chúng ta chưa quen biết nhau nhưng co sao khi trong tất cả chúng ta cùng chung một tình yêu,giữa sân Thanh Hóa lộng gió và se se lạnh,tình yêu ấy đã đưa chúng ta sích lại gần nhau,cùng xiết chặt tay và hô vang hai tiêng "Sông Lam"
(toan_slna91)
Đọc bạn viết mà sao xúc cảm nhiều đến vậy, phải bống đá nối mỗi chúng ta lại đó.

Thứ Bảy, 6 tháng 3, 2010

Lắm lúc ............

Lắm lúc tôi hay ngồi thở dài .. lòng vấn vương bao niềm u hoài
Những bóng ai đi qua đời tôi .. và những ai chưa hề dối lừa
Tình người mong manh quá .. giọt sương mai trên cánh hoa
Lòng người mênh mông quá, khiến cho tôi như cánh bèo trôi

Lắm lúc tôi hay ngồi một mình, còn có ai chia những vui buồn
Những tiếng khen chê qua thật nhanh, chẳng mấy ai sống thật với mình

Lắm lúc tôi không còn niềm tin, dù có ai sống thật với mình
Cuộc sống vốn quen đố kỵ nhỏ nhen, chẳng mấy ai trông lại chính mình
Dòng đời trôi nhanh quá, gặp nhau chưa quen đã xa
Dòng đời bon chen quá, khiến cho tôi chẳng thể nào vơi

Lắm lúc tôi bổng chợt giật mình, ngồi với ai trút thật nỗi lòng
Cuộc sống vốn quen nghi ngờ lòng nhau, chẳng mấy ai tin từ phút đầu
.........

Thứ Tư, 24 tháng 2, 2010

đầu năm làm quẻ chơi

Pisces (Song Ngư) Từ 19/02 đến 20/3 Biểu tượng của Song Ngư là cách điệu của 2 con cá. Truyền thuyết của cung này có từ thời Sumer, nhưng câu chuyện được biết đến nhiều nhất có từ thời Hy Lạp. Aphrodite và người con trai Eros đã bị con quái vật Typhon rượt đuổi. Họ thoát chết trong gang tấc khi nhảy xuống nước và biến thành cá. Người Song Ngư ngày nay thường trốn mình trong những biển cả của trí tưởng tượng.
Ngày 22. Sống độc lập, có tính cách của một ông chủ nhưng không phải là người đứng đầu. Được mọi người thừa nhận khả nĮng và tin cậy. Bạn nên lắng nghe người khác nhiều hơn. Khi yêu, bạn lựa chọn đối tượng rất kỹ. Nếu ai phản bội lại bạn thì bạn chẳng thể dễ dàng bỏ qua.
E - N - W: Một con người phiêu lưu nhưng mê ngủ, thích thay đổi thích phiêu lưu thử thách để có thêm kinh nghiệm nên sẵn sàng tham gia vào các hoạt động lớn lao, sáng tạo cực kỳ! À có phải bạn rất khác về ngoại ngữ khong, là con người thích học hỏi nơi cuộc sống hơn là ở sách vỡ, yêu đời như Tiểu Yến Tử, không thích nghe lời khuyên của người khác nhưng lại được nhiều người hy sinh cho bạn, không thích cuộc sống bình lặng, nếu có dịp là bạn tách rời quá khứ để tìm một hướng đi mới.
Nhâm Tuất:Kiêm kỵ cưới gả vào năm Tỵ
Hạp với Can Đinh, kị với Can Mậu
Hợp các tuổi Dần - Mão - Ngọ, Kị các tuổi Sửu - Thìn - Dậu, các tuổi khác bình hòa

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2010

Khóc cha

Thời gian thấm thoắt thoi đưa
Đã tròn một tháng ngày cha xa trần
Cũng đành một kiếp một đời
Cũng đành xa cách biết ngày nào nguôi
Cha ơi nay đã yên rồi
Không còn đau đớn, âu lo, muộn phiền
Biết bao kế hoạch chưa thành
Biết bao ước nguyện đang còn dở dang
Xin cha hãy cứ an lòng
Việc nhà, việc họ con lo chu toàn
Xưa cha vốn tính lo toan
Bao nhiêu công việc đều vơ vào người
Nhưng cha đâu biết được rằng
Lòng người sâu thẳm sao dò nông sâu
Sau bao sự việc đã qua
Coi như quên hẳn, con thời chôn sâu
Cuộc sống tiếp diễn không ngừng
Cha ơi yên ngỉ, hãy quên sự đời
Đôi lời bày tỏ cùng cha
Nhân ngày tròn tháng cha xa cõi trần
(27/1/2010 - 13/12 al - Thiếu 1 ngày là tròn tháng)

Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2010

Đứa lớn .......

Nge hát 'Đứa bé' mà sao nao lòng đến vậy. Không hẳn là nhìn hình ảnh đau thương lam lũ, cũng không hẳn nước mắt tuôn rơi nức nở, có lẽ là tại một phần là thương đứa lớn - it is me.
Đối đầu thử thách khi cha mất, đối phó với bao nhiêu thủ đoạn yểm ngất ngất, chạy lung tung beng vì lo chuyện xây nhà, đồng lòng khi ngỉ thứ bảy, công việc lôm côm, tình cảm thì lộn xộn, phát sinh không biết bao việc phải làm (trụ cột gia đình mà - :D).
Hix, không điên lên mới lạ, muốn uống rượu thật say cho quên đi nhưng lại không mê rượu cho lắm, cafe thì màn răng mà quên được, nhớ thêm thì có. Muốn tìm một nơi để hét thật to thì đâu có, tìm chốn ngủ vùi thì khi nào cũng có việc phải tỉnh, muốn dựa vào đâu đó thì không thể vì mình vốn vững vàng không bao giờ gục trước mọi việc, khi nào mà gục thì chắc không còn sống nữa rồi :D.
Ôi, bản tính lạnh lùng (dù ko kém phần nóng) và trầm lặng là thế đó. Cực đoan mà nói thì 'Ước gì mình không sinh ra trên đời'!!!!!!!!!