
Có đôi khi làm biếng không thể tả , muốn ngủ nướng mãi tới trưa nhưng không được rùi, dậy đi làm thôi nào.
Có đôi khi ta muốn được tự do, lang thang như vô định. Bỏ mặc lại tất cả, không muộn phiền không âu lo.
Có đôi khi muốn gặp Chúa kỳ lạ, có thể khi ấy ta muốn Người ban sức mạnh và niềm tin. Hoặc chỉ để Người chia sẻ bằng cách cùng im lặng.
Có đôi khi thèm chơi với các "nhóc tì", để được hồn nhiên nói cười, quên đi thế giới "người lớn" vốn phức tạp và để quay về "một tí" của tuổi thơ.
Có đôi khi ta thấy mình tha thiết, yêu buổi sáng trong lành, yêu những bông hoa ven đường, yêu ánh mắt ai nhìn ta trìu mến, yêu cái nắm tay ấm áp dịu dàng.
Có đôi khi ta bỗng lạc mất niềm tin, vì cuộc sống đâu phải luôn cố định, ta muốn trốn chạy đến một nơi thật xa, trốn chạy tất cả.
Có đôi khi muốn được bình yên giữa náo nhiệt cuộc đời, khi ấy ta đóng chặt cửa phòng lại và đối diện với chính mình.
Rồi cười nói một mình
Và lặng khóc một mình
Có đôi khi...
Có đôi khi ta muốn tan biến thật ........
Trả lờiXóa