Vô hồn, vô cảm, chán chường.
Lại một lần nữa sa vào tâm trạng vậy.
Ước chi mọi việc đã tốt hơn.
Nhiều khi thì cười đó nhưng trong lòng mới chán làm sao.
Thôi kiềm chế còn hơn chứ cãi nhau mà làm gì? Vô bổ mà không được gì, chỉ mang về tức giận mà thôi.
Ôi cuộc đời, có những khi cũng thật thú vị và có nhũng khi thì thế này.
Tôi thề sẽ không vào NOL trong vòng ít nhất 1 tháng, và có thể là hơn, ly khai đi cũng được, bằng bất cứ nick nào. (Sao giờ nó nhạt như nước ốc và toàn ngôn ngữ chợ búa thế không biết, mình không tìm thấy cái hay nào vòa giai đoạn này).
Bây giờ mình chỉ muốn đi vào rừng và ngồi ngắm vạn vật sinh tồn, ly khai cuộc sống ồn ào và đầy tạp nhiễm. Đời là bể khổ, nhà Phật dạy đúng lắm, ha ha.
Lại một lần ước: Ước j mình đã không sinh ra trên cõi đời này!!!!!!!!!!!!!
".....Đường xa quá dài và ta mệt nhoài....." - Tìm lại
còn đây là tâm trạng lúc này:
"Cho tôi đêm nay tôi không lạnh lùng
Cho tôi cơn say sương tận cùng
Cho tôi nơi đây là nhà
Cho tôi từng ngày trôi qua
Nghe như ai đi qua đây vài lần
Nghe như sương đêm rơi rơi thật gần
Nghe như mây đen ùa về
Nghe như ngày dài lê thê
ĐK:
Giữa góc tối đó ai đang co do ai đag như thân cò
Nơi giá buốt lạ lùng tiếng khóc ngại ngùng
Nắng gió khắp lối tôi đi muôn noi tôi đây quen lâu rồi
Vẫn cứ thế mình tôi
Góc tối...
Cho tôi đêm nay trông lên bầu trời
Cho tôi mai đây tôi như mọi người
Cho tôi yên vui một ngày
Cho tôi nhiều điều chưa hay
Đêm nay đâu ai bơ vơ 1 mình
Quanh đây đâu ai quay lưng lại nhìn
Quanh đây xe hơi nhà lầu
Quanh đây người nào lo âu "
blog 360 sẽ stop từ đây, forever. Tạm biệt 1 đứa con tinh thần, vĩnh biệt thì đúng hơn.
2z.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét