Thứ Tư, 23 tháng 3, 2011

So Sad

"Bay lên theo cơn gió mơ màng
Từng muộn phiền bỗng dưng thành hạt cát
Bay lên trên những áng mây trời
Để tìm lại hạnh phúc đã đánh rơi

Mây trong xanh ve vuốt dịu dàng
Lòng nhẹ nhàng bình yên tựa buổi sáng
Bay lên cao nhìn xuống mỉm cười
Để tìm lại hạnh phúc đã đánh rơi

Chớp mắt, chuyện buồn chỉ như một ảo giác
Chớp mắt, chỉ còn trời mây bình yên


Lalala bay lên theo cơn gió
Lalala bay qua góc phố quen
Lalala bay cao bay xa mãi
Để thổi bay những nổi nhớ"

"Ngày khi xưa đôi ta hai đứa bé bên nhau nô đùa
cùng vui ca say sưa 2 đứa 2 chiếc xick đu nhỏ
Cầm tay nhau anh nói anh sẽ đi bên em hoài nhé
Tròn xoe mắt em vâng, em nói ta sẽ kô xa rời
Dù thời gian qua, có ra đi về đâu
Ta sẽ luôn ôn cho nhau những kỉ niệm vui buồn
Rồi ngày trôi qua, ta lớn lên trong bao đổi thay
Nhưng trái tim của nhau vẫn mãi kô quên ngày ấy
Dù mai sau chẳng bên nhau vẫn kô phai dấu yêu ngày xưa
Ngày thơ ấu mình cùng bên nhau dưới gốc cây nô đùa chẳng phai
Thời gian qua mình kô biết đến khi nào có thể gặp lại
Anh vẫn mong yêu thương mãi còn, kỉ niệm xưa còn hoài bên ta
Anh vẫn tin yêu thương trở về
Cho ta chung đôi dưới con đường
Ngàn tia nắng ấm áp mùa xuân."

Sao buồn thế không biết!!!

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2011

Mu_Arsenal(2-0) cho những hoan lạc ở lại phía sau... (kid_ver2)

Cho những hoan lạc ở lại phía sau….

Dạo gần đây tôi thường ít khi muốn xem những trận đấu giữa Mu và Arsenal,một phần vì tôi không thích 90 phút phải chịu đựng trong căng thẳng và hồi hộp,tôi thích chứng kiến mộtArs tung hoành và bay bổng,khi mà trước những đội bong bị đánh giá thấp hơn,họ có rất nhiều khoảng trống và đất diễu võ.Phần khác vì Arsenal vẫn thường là đội thất thế trong những cuộc đối đầu với Mu.Nhưng trận đấu tối nay lại khác,Ars đang là đội khao khát một chiến thắng,một sự thể hiện bản lĩnh hơn bất cứ lúc nào ,họ vừa đại bại tại CL trong một trận đấu không chỉ có ý nghĩa thắng thua,mà còn mang nặng tính danh dự ,trận đấu mà ngài WG vẫn còn không ít lời phàn nàn về công tác trong tài-đủ cho thấy quyết tâm của ars là vô cùng lớn.Và thường trong thời điểm liên tục bị loại khỏi các đấu trường,thì những đội bong lớn sẽ tìm cách trủt giận lên những đấu trường khác.

Còn bên phía Mu,trận thua tran tác trước Liverpool lại khiến người ta nhìn ra 1 Manchester già nua,kiệt quệ .Sự im lặng trong suốt thời gian trước trận đấu của lão già gân cộng với những khó khăn về mặt nhân sự tạo nên 1 cảm giác rằng Mu không còn quá chú tâm vào giải đấu phụ này nữa,chí ít cũng bởi lực lượng của họ lúc này không cho phép dàn trải quá nhiều.Trước mắt họ còn là cuộc đối đấu hứa hẹn nhiều khó khăn với MS tại lượt về CL.Nhưng tất cả đã lầm.Mu đã có một trong những trận đấu hay nhất trên sân nhà tính từ đầu mùa giải tới giờ,một trận cầu tôn vinh tài cầm quân điêu luyện của vị HLV lão làng nhất tại PL thời điểm hiện tại,ngài Alex Ferguson.

Trận đấu hay một bàn cờ???
Để cảm nhận trận đấu theo một góc nhìn khác,bạn cần tạm loại bỏ những ý nghĩa đá đẹp,đá đôi công ,đá rắn hay phòng ngự tử thủ sang một bên.Hãy chỉ nhìn thẳng vào môt một kết cục duy nhất,đó là chiến thắng.Khi bạn làm tất cả để vượt qua đối thủ,nó ép bạn phải có những toan tính,và đẩy bạn vào một cuộc đối đầu thực sự,Bất kể đội bong nào cũng có điểm mạnh điểm yếu riêng,thành công không chỉ là khi bạn phát huy được sức mạnh vốn có,mà còn là khi bạn chế ngự được mũi nhọn của đối phương,hay hạn chế điểm yếu của mình.Lối đá tổng lực hay cầm bong giữ bóng nhiều cũng là một cách thức để bạn tạo ra thế thượng phong mà thôi…Điều đó làm tôi có lien tưởng đến một cuộc đấu cờ,khi mà cờ thủ là những người điều khiển trận đấu,những con cờ sẽ phát huy được tối đa sức mạnh nếu nó có một phạm vi hoạt động rộng,lợi thế có được sẽ qui đổi ra là những khoảng không gian của trận đấu.Và Mu hôm nay đã làm quá tốt điều đó.

1.Điểm mạnh yếu của những con cờ:
Rõ rang Ars là đội có lợi thế hơn về mặt lực lượng,tuy có sự vắng mặt đáng tiếc của Cesc nhưng bù lại những cầu thủ trên sân của Ars đều có lỗi chơi sang tạo,và có kĩ thuật cá nhân.cả Narsi,Wilshre hay Arshavin thậm chí là Denilson đều là những cầu thủ có thiên hướng tấn công và có nhãn quan chiến thuật tương đối tốt.Đó là còn chưa kể đến họ còn một phương án dự phòng nữa là Rósicky.Hàng phòng ngự của ars tuy không phải là những cái tên suất sắc nhất mà họ có,nhưng vẫn là những con người quen thuộc trong thời gian qua,ngoại trừ vị trí của Gibb,còn hang tiền đạo thì sở hữu 1 Van persie đang có phong độ rất cao.Bên phía Mu có lẽ nhìn vào tuyến tiền vệ,NHM đội bong áo đổ thành Manchester không khỏi ngán ngẩm,anh em nhà Da Silva,hay cả oshea,Gibson đều là những cầu thủ có thiên hướng phòng ngự hoặc sở trường là vị trí hậu vệ,một Rooney thường xuyên phải lùi rất sâu hỗ trợ phòng ngự…Tóm lại là khó mà tìm ra được một sức tấn công nào từ đội hình như vậy.Nhưng trong tình thế này họ lại có những nước cờ quá táo bạo.

Phải nói rằng không chỉ vì đội hình ra sân hôm nay của Mu có thiên hướng phòng ngự,mà chỉ xét riêng bộ tứ hậu vệ của họ thôi cũng đã là một sự chắc chắn vô cùng rồi.Ta thấy là đa số những pha nhận bong của cầu thủ ars trong hiệp 1 đều ở một tư thế rất khó,hoặc khi có bóng thì bị bao vây cô lập,không ai có đủ tốc độ hay sự khéo léo để có thể vượt qua được một hệ thống phòng ngự khu vực rất có tổ chức như thế.Hiếm hoi là một số tình huốn đi bong hay dứt điểm của narsi,wilshere,mặc dù ars vẫn là đội có phần nhỉnh hơn về sự chủ động,RVP và Arshavin thường xuyên trong tình trạng đói bóng.Như vậy là Mu đã biết lấy cái thế mạnh của mình là hàng phòng ngự để bắt chẹt cái mạnh tương đối của Ars là hang công.

Hàng tiền vệ Ars chơi linh hoạt và uyển chuyển hơn,nhưng trước hang tiền vệ của Mu gồm những cầu thủ chủ yếu chỉ chơi bằng sự quyết tâm và phá lỗi chơi,thì Arsenal cũng không thể phát huy được những đường chuyền sang tạo,hay những pha ban bật làm xiếc trước khung thành đối phương như thường lệ.Như vậy là Mu đã biết lấy điểm yếu của mình để cân bằng với điểm mạnh của Ars.

Hàng công của Mu với việc Rooney thường xuyên phải lùi rất sâu,và Hernandes mặc dù có khả năng chớp thời cơ khá tốt,nhưng giai đoạn đầu anh chơi khá lọt thỏm,bởi sự bao quát trong lối chơi không phải thế mạnh của cầu thủ này.Tuy nhiên hang phòng ngự của Ars cũng mắc khá nhiều sai sót.Lúc này có thể thấy Mu đã lấy cái mạnh tương đối của mình để kết liễu vào chính điểm yếu cố hữu của Arsenal nơi hang phòng ngự…

Lấy yếu để chế mạnh và lấy cái mạnh để dìm cái yếu của đối phương,Mu đã chiến thắng Arsenal ngay từ khi trận đấu còn chưa diễn ra!

2:Những khoảng không gian chiến thắng:
Mục đích tối thượng của người chơi cờ từ lúc ván cờ được hình thành đến khi kết thúc vẫn là chiếm được kiểm soát trung tâm và đua quân cờ của mình đến những vị trí thích hợp.Ars có lẽ là những người cầm cờ đỏ đi trước,họ mở bung thế cuộc sớm hơn và nhanh chóng kiểm soát thế trận,nhìn đội hình ra sân của Mu thì ars không cần phải quá cảnh giác,họ mặc nhiên khai triển theo những gì đã thành bài bản có sẵn.Nhưng những con cờ của Ars chơi chồng chéo lễ nhau và không thực sự bộc lộ hết được những tinh hoa vốn có của mình.Ta không nhìn ra có mấy sự khác biệt trong cách chơi và vị trí chơi của Narsi, Arshavin ,wilshere hay RVP.Họ khá linh hoạt đấy và bất kì cầu thủ nào trong số đó cũng có thể làm tương đối khi đặt vào một vị trí nhất định,nhưng không ai trong số họ có thể tạo nên được sự khác biệt,một pha đi bong chọc thủng hang phòng ngự đối phương hay một cú chuyền quyết định loại bỏ tất cả và đưa đồng đội ở vào tư thế đối mặt .Đôi lúc còn là sự dẫm chân lên nhau khi mà tiền vệ ars có bóng nhưng không biết bước tiếp theo phải làm gì,ra cánh thì không có ai còn chuyền thẳng trước mặt thì mọi ngóc ngách đều đã bị phong tỏa.Tình cảnh Diaby có một trong những ngày thi đấu tồi tệ nhất cũng một phần suất phát từ sự bố trí và sắp xếp đội hình chiến thuật.

Bên phiá Mu,họ là nhưng người cầm cờ đen,khai cuộc với thế trận thiên về phòng ngự và chủ yếu vẫn là tìm cách bắt chết những con bài tấn công của đối phương.Nhưng bù vào sự thiếu hụt về nhân sự,họ lại vô cùng chuẩn xác trong việc bố trí những con cờ.Và họ đã rất thành công trong mặt trận phòng ngự mang tính khu vực,điều đó đồng nghĩa việc họ đẩy đối phương vào một khoảng không hẹp, ars vốn là đội bóng hay có sở hở từ chính thế trận tấn công của mình,và Mu đã rất biết cách nắm bắt cái khoảng không gian sơ hở ấy.Cả trận đấu Rooney giống như một con cờ làm nhiệm vụ san lấp khoảng trống phòng thủ và đồng thời cũng là người tạo ra những khoảng trống trong thế trận tấn công vậy.Ta sẽ còn phân tích them về yếu tố lợi hại của những con cờ ở phần tiếp sau đây…

3. Những nước cờ quyết định:
Ra sân với đội hình tiền vệ 2 cánh gồm những cái tên như Rafaen và Fabio,SAF đã chơi một canh bạc thật sự.Đây là 2 cầu thủ có tuổi đời còn rất trẻ,lỗi chơi có phần đơn điệu,khá lung túng mỗi khi sử lí bóng và hơn nữa không có năng lực quan sát,chuyền ban của một tiền vệ cánh thực thụ.Có một quãng thời gian hồi đầu trận người xem hẳn ngao ngán trước sự vụng về long ngóng của 2 anh em nhà Da Silva.Điểm mạnh của họ có lẽ chỉ là sự quyết tâm và năng nổ trong từng đường bong…Nhưng trong một bàn cờ,những con cờ không nhất thiết phải mạnh toàn diện,mà quan trọng là điểm mạnh dù là duy nhất của nó được tận dụng một cách triệt để.Đây chính là những con pháo trong thế khai cuộc,SAF đã sử dung vô cùng thành công khi biến họ thành những nước chiếu độc đáo để quấy rối hàng phòng ngự Ars từ 2 bên cánh.Con pháo tự bản than nó không thể gây nguy hại,nhưng khí thời cơ đến và có sự kết hợp với những con cờ chiến lược,thì con pháo tỏ ra hiểm họa vô cùng,pha ghi bàn của Fabio vào phút thứ 45+2 của trận đấu từ cú đánh đầu bị cản phá của Hernandes đã minh chứng điều đó!

Rooney cũng đã có một trận đấu tuyệt vời,tuy không thường xuyên túc trực bên phần sân Arsenal,nhưng anh ta linh hoạt và nhạy bén vô cùng.Rooney chẳng khác nào cặp song mã của Mu với những bước di chuyển biến hóa và là ngòi nổ cho mọi cuộc tấn công.Tuy có phá sức nhưng thể lực lại luôn là thế mạnh của cầu thủ này,lên công về thủ đều hữu dụng,có thể nói Mu đã sở dụng một nhân tố vô cùng khác biệt mà Ars không có được,nhân tố duy nhất khác biệt với phần còn lại trên sân đấu.

Sau thời khắc Valencia vào sân để thay thế cho Fabio,thì cũng là lúc Mu đã xuất một bên xe cho cú đánh quyết định.Ngay lập tức sự thay đổi này phát huy tác dụng,bên cánh được cho là yếu huyệt của Ars,cánh của Gibbs đã vỡ vụn bởi pha phản công chớp nhoáng mà xuất phát từ đường chuyền của Valencia cho rafaen trong một tư thế rất thoáng và không người kèm. .Không quá màu mè và phải mất nhiều thời gian,Mu nhanh chóng vượt lên ngay từ những nước cờ quyết định,và đến khi họ xuất nốt một bên xe còn lại,đó là việc Giggs vào sân thay thế cho Fabio,thì kết cuộc của trận đấu gần như đã an bài.Mu đã chuyển hẳn từ thế thủ sang thế công,và mỗi đường lên bong của họ là một lần khung thành Ars phải chao đảo,có lẽ may mắn đã đến với các pháo thủ khi họ không phải nhận them những bàn thua,điều tích cực họa chăng chỉ là những cú dứt điểm từ xa của Narsi,của Rosicky hay những pha căng bong từ phía cánh phải đã bắt đầu hữu dụng hơn,bởi Mu không còn quá chú tâm vào việc phòng ngự nữa…

Trận đấu này Mu vẫn còn một nước cờ cuối cùng nếu thế cuộc ở vào một tình cảnh xấu hơn,đó là lão tướng P.Scholes,khi anh này được tung vào sân Mu còn có them cả những phương án tấn công từ những đường chuyền vượt tuyên chuẩn xác.Scholes chính là con tốt cuối cùng sang sông,nhưng có lẽ cũng không quá cần thiết nữa,nó chỉ giống như một nét chấm phá cuối cùng trên bức tranh chiến thắng của Mu vốn dĩ đã đủ sắc hông tươi từ trước đó mà thôi!

4:tàn cuộc:
Tình cảnh DJ phải rời sân bằng cáng cứu thương và Ars phải thi đấu với 10 người trên sân đã thay bằng một lời kết không thể buồn thảm hơn.Pha .Pha bong đó có khi đổi lại cũng là một bàn thắng của Mu…Dẫu trận đấu này không phải quá quan trọng bởi mục tiêu cao nhất vẫn là chiêc cup vô địch PL,nhưng nó xoáy sâu vào nỗi đau trong long người hâm mộ…Đã 6 năm rồi Ars không có nổi một chiếc cup và cũng đã 7 lần lien tiếp rồi,Ars không thể vượt qua Mu.
…………….
Đã từng có 1 thời tôi yêu đến điên cuồng những pha phối hợp nhỏ nhịp nhàng của Arsenal,những pha đan bong mà tốc độ và sự chuẩn xác chỉ còn tính bằng milimet.Cái thời mà lỗi chơi cần đến sự dứt khoát,mạnh mẽ trong từng đường bóng,và bạn sẽ dễ dàng nhận thấy đôi khi các cầu thủ không cần suy nghĩ cũng có thể đưa ra những đường chuyền quyết định.Nó khiến đôi phương dù biết trước cũng không thể chống đỡ,đúng là ảo diệu vô cùng…Nhưng trải qua hơn nửa thập niên,phong cách ấy đã dần mai một,và bây giờ… nhìn những bước chạy của họ trước những đối thủ ngang tầm,tôi luôn cảm thấy một nỗi buồn thất vọng.Cả trận đấu,bao trùm lên khuôn mặt các cầu thủ,lên tâm trạng của vị HLV danh tiếng,chỉ còn là màu đen của sự bế tắc.

Có lẽ là,xin để những hoan lạc của một thời ở lại phía sau….

Nguồn: forum arsenal vn

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2011

Bạn sinh ra là một nguyên bản, đừng chết như một bản sao

“Hầu hết mọi người là người khác, những suy nghĩ của họ là ý kiến của người khác, cuộc sống của họ là sự bắt chước, cảm xúc của họ là một câu trích dẫn” – ~Oscar Wilde~


Khi đọc truyện Gatsby vĩ đại của Scott Fitzgerald, tôi vô cùng thích thú với đoạn mở đầu:

“Hồi tôi còn nhỏ tuổi, nghĩa là hồi dễ bị nhiễm các thói hư tật xấu hơn bây giờ, cha tôi có khuyên tôi một điều mà tôi ngẫm mãi cho đến nay:

– Khi nào con định phê phán người khác thì phải nhớ rằng không phải ai cũng được hưởng những thuận lợi như con cả đâu.

Ông không nói gì thêm, nhưng vì hai cha con chúng tôi xưa nay vẫn rất hiểu nhau mà chẳng cần nhiều lời nên tôi biết câu nói của ông còn nhiều hàm ý khác. Vì vậy tôi không thích bình phẩm một ai hết. Lối sống ấy đã mở ra cho tôi thấy nhiều bản tính kì quặc, nhưng đồng thời khiến tôi trở thành nạn nhân của không ít kẻ chuyên quấy rầy người khác.”

Tôi cũng rất thích một chi tiết trong truyện Doraemon, đó là mỗi khi Nôbita và Doraemon lạc vào một thế giới khác, bất cứ thế giới nào, thì ở nơi đó cũng xuất hiện những nhân vật có nhân dáng tương tự Nôbita, Xuka, Xêkô, Chaien…. nhưng tính cách lại có thể rất khác. Điều đó luôn khiến tôi mỉm cười.

Cuộc sống này cũng vậy… Ở đâu đó ngoài kia là những người có thể giống ta. Ở đâu đó ngoài kia là những người có thể rất khác ta. Có người ưa tụ tập với bạn bè. Có người mê mải rong chơi. Có người chỉ thích nằm nhà để đọc sách. Có người say công nghệ cao. Có người mê đồ cổ. Có người phải đi thật xa đến tận cùng thế giới thì mới thỏa nguyện. Có người chỉ cần mỗi ngày bước vào khu vườn rậm rạp sau nhà, tìm thấy một vạt nấm mối mới mọc sau mưa hay một quả trứng gà tình cờ lạc trong vạt cỏ là đủ thỏa nguyện rồi. Tôi nhận ra rằng, hai sự phấn khích đó có thể rất giống nhau. Cũng giống như người ta có thể phản ứng rất khác nhau khi đứng trước thác Niagara hùng vĩ, người này nhảy cẫng lên và ghi nhớ cảnh tượng đó suốt đời, nhưng cũng có người nhìn nó và nói: “Thác lớn nhỉ?” rồi quên nó đi ngay sau khi trở về nhà mình. Sao ta phải lấy làm lạ về điều đó? Sao ta phải bực mình về điều đó? Sao ta lại muốn rằng tất cả mọi người đều phải nhảy lên khi nhìn thấy thác Niagara?

Chúng ta vẫn thường nghe một người tằn tiện phán xét người khác là phung phí. Một người hào phóng đánh giá người kia là keo kiệt. Một người thích ở nhà chê bai người khác bỏ bê gia đình. Và một người ưa bay nhảy chê cười người ở nhà không biết hưởng thụ cuộc sống…Chúng ta nghe những điều đó mỗi ngày, đến khi mệt mỏi, đến khi nhận ra rằng đôi khi phải phớt lờ tất cả những gì người khác nói, và rút ra một kinh nghiệm là đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng.

Cách đây nhiều năm, khi xe hơi ở VN vẫn còn là thứ vô cùng xa xỉ, người bạn của tôi sau một thời gian quyết tâm dành dụm và vay mượn đã mua được một chiếc. Chỉ là một chiếc xe cũ thôi. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ anh chỉ là một nhà báo với thu nhập vừa phải và vẫn đang ở nhà thuê. Gia đình phản đối nói anh phung phí. Đồng nghiệp xì xầm rằng anh đua đòi. Bạn bè nghi ngại cho là anh học làm sang. Nhưng anh vẫn lẳng lặng làm. Và anh tâm sự với tôi rằng: từ hồi còn nhỏ xíu, anh đã luôn mơ mình được ngồi sau vô lăng, được tự lái xe lên rừng xuống biển. Ước mơ đó theo anh mỗi ngày. Vì vậy anh đã gom góp suốt thời gian qua, cho đến khi có thể mua được một chiếc xe cho riêng mình. Chỉ thế thôi. Rồi anh nhìn tôi và hỏi: Tại sao tôi phải trì hoãn ước mơ chỉ vì sợ người khác đánh giá sai về mình? Sao tôi phải sống theo tiểu chuẩn của người khác?

Tôi không thể tìm ra một câu trả lời đủ thuyết phục cho câu hỏi đó. Bởi thế, tôi luôn mang theo câu hỏi của anh bên mình. Nó nhắc tôi rằng, rất nhiều khi chúng ta vì quá lo lắng về những điều người khác đã nói, sẽ nói, và có thể nói mà không dám sống với con người và ước mơ đích thực của mình.

Một người bạn khác của tôi đeo đuổi việc làm từ thiện, quyên góp, chia sẻ. Ban đầu vì lòng trắc ẩn. Rồi vì niềm vui cho chính bản thân. Rồi, như một món nợ ân tình phải trả. Rồi, như một cuộc đời phải sống. Chị như ngọn nến cháy hết mình cho người khác. Ấy vậy mà rất nhiều lần tôi thấy chị khóc vì những lời người khác nói về mình. Như vậy đó, kể cả khi ta hành động hoàn toàn vô vị lợi, cũng không có nghĩa là ta sẽ ngăn ngừa được định kiến và những lời gièm pha ác ý. Vậy sao ta không bình thản bước qua nó mà đi?

Thỉnh thoảng chúng ta vẫn gặp những người tự cho mình quyền được phán xét người khác theo một định kiến có sẵn. Những người không bao giờ chịu chấp nhận sự khác biệt. Đó không phải là điều tồi tệ nhất. Điều tồi tệ nhất, là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó. Cuộc sống của ta nếu bị chi phối bởi định kiến của bản thân đã là điều rất tệ, vậy nếu bị điều khiển bởi định kiến của những người khác hẳn còn tệ hơn nhiều. Sao ta không thể thôi sợ hãi, và thử nghe theo chính mình?

Thật ra, cuộc đời ai cũng có những lúc không biết nên làm thế nào mới phải. Khi ấy, ba tôi dạy rằng, ta chỉ cần nhớ nguyên tắc sống cơ bản cực kỳ ngắn gọn: Trước hết, hãy tôn trọng người khác. Rồi sau đó, nghe theo chính mình. Hãy tôn trọng. Bởi cuộc đời là muôn mặt, và mỗi người có một cách sống riêng biệt. Chẳng có cách sống nào là cơ sở để đánh giá cách sống kia. John Mason có viết một cuốn sách với tựa đề “Bạn sinh ra là một nguyên bản, đừng chết như một bản sao” Tôi không biết nó đã được dịch ra tiếng Việt chưa, nhưng đó là một cuốn sách rất thú vị. Nó khiến tôi nhận ra rằng mỗi con người đều là một nguyên bản, duy nhất, độc đáo và đáng tôn trọng. Hãy nghe theo chính mình, bởi chính bạn là người sẽ hưởng thụ thành quả, hay gánh chịu hậu quả, cho dù bạn có làm theo hay sống theo ý muốn của bất cứ ai.

Tôi luôn xem nguyên tắc ấy như đôi giày mà tôi phải mang trước khi ra khỏi nhà. Xỏ chân vào đôi giày đó, và đi khắp thế gian, đến bất cứ nơi nào bạn muốn. Con người sinh ra và chết đi đều không theo ý mình. Chúng ta không được sinh ra với ngoại hình, tính cách, tài năng, hay sự giàu có mà mình muốn chọn lựa. Nhưng chúng ta đều có một cơ hội duy nhất để được là chính mình. Chúng ta có một cơ hội duy nhất để sống như mình muốn, làm điều mình tin, sáng tạo điều mình mơ ước, theo đuổi điều mình khao khát, yêu thương người mình yêu. Bạn biết mà, cơ hội đó chính là cuộc đời này – một chớp mắt so với những vì sao. Bởi thế, đừng để mình cứ mãi xoay theo những tiếng ồn ào khác, hãy lắng nghe tiếng nói trái tim của bạn.
(sưu tầm)

Thứ Tư, 2 tháng 3, 2011

ngày quá tệ

Không hiểu nổi các 'anh tài' tụ hội về một ngày thế không biết.
Trưa thì chạy như trốn nợ về Can Lộc ăn cưới, ăn thì đã không ra gì còn bày đặt.
Chiều thì SL thua ngược vì mất người sau khi dẫn trước.
Đến tối phát hiện đã ốm nặng hơn, đã thế mẹ còn chẳng hiểu cho j cả.
Và sau đó Mu cũng thua ngược luôn mới đau.
Đã thế không thể xin ngỉ dù chỉ là một buổi, điện vãn có đều mới đau.
Ôi cái cuộc đời này.
Thật là tăng nệ (tham khảo 'đại phong').